Hành động tha thứ luôn đối diện với BẤT CẬP. Sự tha thứ không chỉ khó khăn đối với chúng ta, những người Kitô hữu, mà còn đối với những anh chị em thuộc các giáo phái tôn giáo khác. Sự tha thứ khó khăn đối với chúng ta không chỉ vì tôn giáo hay văn hóa của chúng ta.Khó khăn của sự tha thứ chính bởi sự di truyền vì chúng ta là con người. Mọi người đều nhận thấy việc tha thứ là điều khó khăn.
Sự khó khăn trong việc tha thứ không chỉ liên quan đến vấn đề đạo đức mà còn liên quan đến khía cạnh tâm lý. Tha thứ thực chất là quyết định của ý chí, của tâm trí. Như vậy, “Tôi sẽ không cho phép những tổn thương, đau khổ, hay hành động của người khác ảnh hưởng đến mối quan hệ trong tương lai của tôi.” Đó là quyết định của ý chí. Đó là hành động của trí tuệ khi quyết định, “Tôi sẽ tha thứ.”
Thật không may, cảm xúc không thể bắt kịp trí tuệ. Đây là nguyên nhân gây khó khăn. Chúng ta có thể đã tha thứ trong tâm trí, nhưng cảm xúc của chúng ta có thể chưa làm được điều tương tự. Cảm xúc của chúng ta không thể tha thứ. Mặc dù trí tuệ của chúng ta nói, “Tôi đã tha thứ,” nhưng trái tim lại nói, “Chưa, tôi vẫn chưa tha thứ.” Đó là nguyên nhân dẫn đến sự khó khăn này. Chúng ta đã tha thứ bằng đầu óc nhưng trái cảm xúc trái tim của chúng ta vẫn còn đó.
Bản chất của cảm xúc là rất chậm chạp. Chúng ta có thể quyết định ngay lập tức nhưng cảm xúc của chúng ta cần thời gian để chinh phục. Đối mặt với thực tế rằng việc tha thứ thật khó khăn bởi vì cảm xúc của chúng ta không thể bắt kịp với quyết định của chúng ta, điều duy nhất chúng ta cần ghi nhớ là: Khi chúng ta từ chối tha thứ, nạn nhân đầu tiên của sự không tha thứ không phải là người đang tìm kiếm sự tha thứ, mà chính là chúng ta – những người từ chối tha thứ.
Chúng ta là nạn nhân đầu tiên của sự không tha thứ bởi vì hậu quả của việc không tha thứ là tăng huyết áp. Sự không tha thứ dẫn đến sự phát triển của loét dạ dày tá tràng, hoặc sức khỏe kém. Ai muốn bị loét dạ dày? Ai muốn bị đột quỵ? Ai muốn mắc bệnh cao huyết áp? Không ai thích tất cả những điều này, nhưng không phải lúc nào cũng sẵn sàng tha thứ. Nạn nhân đầu tiên của một trái tim sỏi đá chính là bạn. Khi bạn từ chối tha thứ, bạn trừng phạt chính mình nhiều hơn là người khác.
Chúng ta hãy cầu xin Chúa giúp đầu óc và trái tim chúng ta trở nên một. Tâm trí chúng ta đã tha thứ hàng ngàn lần trong quá khứ, nhưng thật không may, trái tim chúng ta vẫn chưa theo kịp. Tâm trí chúng ta đưa ra quyết định, nhưng cảm xúc và cảm nhận vẫn còn đó. Cảm giác tổn thương vẫn tồn tại. Chúng ta hãy cầu xin Chúa không chỉ ban ân điển để tha thứ mà còn ban ân huệ để chúng ta có một trái tim thực sự biết tha thứ. Mong rằng đầu óc và trái tim chúng ta trở nên một trong sự tha thứ. Chỉ Chúa Giê-su và mãi mãi trong Ngài mà thôi.
Chuyển ngữ
Nguồn Archbp. Socrates Villegas’ Homily